Thứ Tư, 8 tháng 5, 2013

NHẬT KÝ YÊU CÙNG TUỔI - CHƯƠNG 1 CON NHỎ ĐÁNG GHÉT



Chỉ còn một tuần nữa thôi, tôi và nàng chính thức trở thành vợ chồng, hạnh phúc này quả thực bất ngờ và lớn lao nhất của một thằng đàn ông sắp 30 tuổi như tôi.. niềm hạnh phúc mà từ nhỏ tôi hằng mơ ước trở thành hiện thực... không mơ mộng, không lãng mạn, nhưng hạnh phúc ngập tràn từng ngõ con tim...
Nhớ lại ngày xưa, tôi thích nàng không biết từ bao giờ, chắc có lẽ là từ lâu ơi là lâu rồi, mà thời gian nhỏ chỉ bằng một chú kiến ý..
Tôi học cùng trường với nàng từ lớp 1 đến lớp 12 nhé, nhưng tiếc là chưa bao giờ học cùng lớp thôi, nhưng thi thoảng trong một số kỳ thi của trường theo kiểu xếp lớp tôi vẫn được thi cùng phòng với nàng, được ngắm cách cắn bút và vò đầu miệt mài của nàng, thì đó cũng là niềm hạnh phúc lớn lao lắm với tôi rồi... tôi nói nàng cắn bút, vò đầu  không có nghĩa là nàng của tôi học dốt đâu nhé, mà đơn giản chỉ là thói quen thôi, thực tế nàng của tôi là một cô gái thông minh, từ nhỏ ý…

Chương I :CON NHỎ ĐÁNG GHÉT….
Nhớ lần đầu gặp nàng  là năm lớp 1 thì phải, hồi ấy tôi là một thằng nhỏ còi nhất lớp,( vì tôi sinh cuối năm, nên thông thường bé hơn các bạn đồng trang lứa), hôm đó lớp của nàng cô giáo bị ốm, mà giáo viên trong trường rất thiếu nên lớp nàng phải chia nhỏ để đến học ở các lớp khác để các cô học bài… tôi đang say xưa với những con tính và trong trang vở của mình thì đột nhiên có đứa con gái cao ơi là cao, da đen nhẻm đen nhèm và mái tóc đuôi gà đỏ như nắng cháy đến chỗ tôi ngồi…. đó chính là nàng của tôi đây
Tôi  nhìn lại mình, một thằng bé còi nhất lớp, nhưnng phải nói hồi đó tôi trắng và dễ thương( không phải là tôi khoe khoang hay tự hào về mình quá đâu nhé, và thực tế là như vậy, ) tự nhiên trong lòng tôi có ác cảm không thể nào điễn tả nổi với nàng.. phải nói tôi rất ghét nàng, đặc biệt khi có thêm mấy thằng bạn  cùng lớp với tôi chúng nó châm chọc vào tôi nữa chứ, chúng nó bảo tôi và nàng đẹp đôi thật… điều này làm tôi cực kỳ ghét, còn nàng ư, nàng chẳng phản ứng gì ngoài nụ cười với hàm răng khuyết những chiếc răng cửa… eo ơi, tôi thầm nhủ, sao trời lại có một đứa con gái nào kinh dị như thế chứ và tôi nhất định phải chứng tỏ bản lĩnh nam nhi của mình trước mặt nàng mới được… thế là tôi lấy cây thước và bút ra, không ngần ngại kẻ một đường vạch ngăn cách và ra oai với nàng
: này không được ngồi qua vạch ngày đâu nhé, nếu chạm tay vào vạch thì sẽ bị đánh một cái, đi qua vạch thì sẽ bị đánh hai cái, và nếu qua vạch quá 3 lần thì sẽ bị tịch thu vở đó nghe chưa ( hehe)…
.tôi thấy nàng chẳng phản ứng gì cả chỉ lẵng lặng thu mình ngôi cách xa cái vạch mà tôi tự nhiên đã đặt ra trong lòng vô cùng sung sướng, .. trời ơi, đây là lần đầu tiên tôi bắt lạt được một đứa con gái từ…(vì tôi luôn còi hơn sơ với những đứa bạn cùng tuổi nên hầu như chỉ toàn bị bọn con gái bắt lạt thôi, chứ đã bao giờ bắt lạt được đứa con gái nào đâu) thế nên tôi thấy mình thật oai và thật oách… hừhừ.. sao thế nhỉ nàng chỉ nhẫn nhịn và không nói gì cả với tôi, như thế chưa thể gọi đáng mặt anh hùng trước mặt bàn dân thiên hạ được, vậy là tôi quay sang nàng, cầm cây thước và chiếc bút chì, vẽ thêm một chiếc vạch nữa, lần này chỗ tôi nhiều gấp đôi chỗ của nàng, tôi chỉ chừa cho nàng một nửa ngăn bàn chỉ đủ cho nàng ngồi  viết và chạm vạch… còn tha hồ ngồi chăm chăm bắt lỗi của nàng mà quên mất việc học và viết…
Còn nàng thì hình như chẳng để ý gì đến tôi cả, ngoài việc cứ cắm cúi làm những bài toán trong một cuốn sách nào đó, mà thực tế chẳng thèm bận tâm đoái hoài  gì đến tôi cả, làm tôi tức lắm… như thế thì oai của tôi phải được đặt ở đâu đây…. Tôi vẫn chăm chăm nhìn nàng với ánh mắt của một kẻ thắng thế và chủ nhà nên chẳng để ý gì đến bài giảng của cô giáo ở trên lớp  cả.. rồi tai hoạ ập đến khi tôi bị cô giáo gọi lên bảng làm toán đố, mà từ lúc nàng ngồi cạnh tôi đến giờ tôi có nghe giảng đâu… kết quả là tôi lần đầu tiên không làm được bài… đã thể lạ còn bị cả lớp cười nhạo và ..đương nhiên tôi bị phạt vì tội không nghe giảng hình phạt là 5 cái thước kẻ vào tay đau đến thấu tim và đứng góc lớp cho đến hết buổi học, thê là đương nhiên nàng được ngồi một mình một bàn tha hồ mà rộng dãi,.. đã thế lúc nhìn thấy tôi nàng còn lêu lêu nữa chứ… tôi tức đến xì khói trên đầu tự nhủ rằng tất cả chị tại con nhỏ đáng ghét đó thôi, nếu không có nàng nhất định tôi không mất tập chung, càng không thể không làm được bài toán ấy và càng không bao giờ bị ăn đòn cũng như bị đứng góc lớp như thể cả.. trong đầu tôi tràn ngập kế hoạch trả thù nàng, con nhỏ đáng ghét lớp 1 C…
Tôi vẫn còn nhớ hôm đó cô giáo cao hứng đưa ra một bài toán khó, toán suy luận mà chưa bao giờ chúng tôi được biết cả, khi cô giáo nói ai có thể giải được bài toán này, cả lớp im phăng phắc, không một cánh tay nào đủ can đảm để giơ lên, chỉ duy nhất có nàng, con bé da đen, cao lêu  nghêu, và răng cửa khuyết 1c  …giơ tay…
Nàng trình bầy trong một phút ra đáp án trong sự ngỡ ngàng của cả lớp … cách suy nghĩ của nàng tư duy và thông minh khiến cô giáo rất hài lòng.. và kết quả cô giáo đề nghị cả lớp tuyên dương nàng trước… khiến tôi càng tức… tức đến chẳng hiểu vì sao nước mắt cứ tuôn ra… nức nở…
Đến giờ ra chơi, cả lớp được ra ngoài chơi, chỉ riêng tôi phải làm bạn với cái góc lớp để cho từng đứa bạn học đi qua chế nhạo.. trong đó có nàng… nàng đi đến gần tôi và nghé vào tai tôi…” Đồ còi ri, rổi lêu lêu tôi và nở nụ cười với hàm răng thiếu những chiếc răng cửa..(còn tôi chưa hề thay cái răng răng sữa nào cả, còn nguyên trắng bóng)”  trước khi hoà cùng đám bạn chơi đùa ngoài sân….càng làm tôi ghét hơn nữa…lúc đó tôi nghĩ nàng là khắc tinh và là kẻ thù một đời không đội trời chung của mình…

Rồi đến giờ tập viết, tôi được đặc xá về chỗ ngồi, lần này không phải kẻ ngăn chỗ ngồi là tôi nữa mà là Nàng… nàng nói…
Này lúc trước cậu đánh tôi nhưng vì tôi còn bận nên không chấp, nhưng bây giờ tôi không bận nữa rồi nên cậu không được qua vạch này đâu nhé, nếu chạm vạch 5 thước, nếu qua vạch 10 thước và quá 2 lần thì thu sách vở + bút chì… thế nhé, tôi chỉ nói một lần thôi… không có lần thứ 2 đâu…
Trời chuyện gì thế này, tôi không thể tin được… nhưng tôi cũng chẳng phải vừa, vừa lúc nàng không để ý, tôi lấy bút của nàng vẩy mực vào áo và sách của mình như một phim nào đó mà hôm trước tôi vừa xen rôi để trải lại bút về phía nàng và đánh nàng một cái để thu hút sự chú ý của dư luận rồi đứng thưa cô giáo rằng nàng đã vẩy mực vào sách vở và quần áo của tôi…
Kết quả thì cả tôi và nàng đều bị ăn đòn và đứng góc lớp mặc cho bọn bạn cười chế nhạo và lại còn ghép đôi nữa chứ…


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét