Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

Tháng năm về rồi đấy người yêu cũ ạ



Tháng năm rồi đó anh, Người yêu cũ của em
Tháng năm kỷ niệm còn đâu đó những lời yêu thương, còn đâu đó là những hình bóng đợi chờ ngày cũ,.. Băng lăng đã đủ tím để úa tàn cũng như tình cảm của em dành cho anh cũng đủ đau đớn để gửi tới miền quên lãng…
Qúa khứ như những đường xưa cũ phủ đầy rêu trơn và dây gai hoang dại trên những bước chân anh và em ta cùng nhau đi qua, những yêu thương cùng nhau chia sẻ để mãi mãi là gì trong em những ngày hôm nay.. khi em vô tình lạc lại những kỷ niệm ngày ấy,
Đôi bàn chân ứa máu bới những gai sắc nhọn của đám cây hoang dại, em trượt trơn và ngã trước rêu phong của thời gian khi cố tình quay lại và gọi tên hoài niệm xưa cũ..
Anh! bây giờ em mầu gì cho tháng năm anh nhỉ? mầu yêu thương giang dở và loang lổ như những mây mùa hạ chợt đen tích tụ những nỗi buồn tận sâu thắm trái tim để từng hạt mưa rơi trên những cánh hoá rũ rượi đến xót xa và những đắng lòng trong tình ngóc ngách nhỏ của trái tim… hay mầu nắng vàng đến hoang hoải đốt cháy những yêu thương thành tro bụi bay theo những cơn giông tố đầu hạ chỉ phía riêng em thôi, … bụi quá khứ vương cả nên bờ mi em ướt đẫm thâm quầng vì những tháng ngày không ngủ cho cuộc tình trôi đi trong xót xa đến thế… ai đó vô tình hỏi em giấu nụ cười xưa đi đâu để bờ mi khô héo từng giọt mặn chát lăn dài trên gò má ẩn hiện những phong ba thời gian? Em chỉ nói đó để dành cho những điều chưa tới, hạnh phúc chưa tới mà không ai biết nó đã đủ hết những tháng ngày ta bên nhau chia từng phút tiếng cười… để giờ đây chiu chắt tận sâu thẳm của trái tim nhàu úa yêu thương  là những biển khơi nước mắt chẳng bao giờ có thể cạn được cả…
Anh à, tháng năm về rồi, hoa Phượng đỏ cả những con đường một thời tay trong tay ngày đó đấy anh, uyên ương vẫn mặn nồng bên nhau trao gửi cho nhau muôn ngàn vạn yêu thương từ những bông hoa phượng cháy đến thiêu đốt con tim ấy, nó cũng làm em chạnh lòng khi nhớ tới ngày xưa, những yêu thương ngọt ngào,  những phượng hồng tươi anh hái tặng em cho đong đầy cả vào trong đó những nỗi nhớ nhau ngay cả khi vừa vặn một nụ hồn dài nồng thắm.. vậy bây giờ sao anh nhỉ? chỉ có bờ môi khô và những ảm ảnh ngày cũ chòng chành mơ ảo.. và mình thực sự trở thành người yêu cũ của nhau…
Tháng năm kỷ niệm u hoài em ngỡ chôn sâu lắm trong nấm mồ màng tên tình yêu.. tim em vẫn còn run rẩy trước những yêu thương tình đầu bỡ ngỡ vậy mà thời gian đã trôi qua, tháng năm về, nỗi nhớ anh, vẫn như chưa từng phai nhạt trong ngóc ngách của em, …
Anh nói trái tim em rộng lắm, rộng như cả biển trời với hàng tỷ triệu ngăn nhỏ, anh chỉ xin một ngăn rất bé rất bé trong trái tim yêu thương của em… nhưng anh biết không? Hình ảnh anh trọn vẹn lắm trong tất cả các ngăn của trái tim em, em động chạm tới đâu cũng có hình anh, cùng những nhành hoa tháng năm trong đó, cả những nụ cười ròn rã hạnh phúc yêu thương giờ như những viên thuốc độc ăn sâu mọc rễ trong trái tim tội tình ấy…
Ta đi qua nhau thật rồi anh nhỉ? Em ngốc quá phải không anh khi thi thoảng cứ dối mình anh ấy vẫn nhớ chứ nào đâu quên được kỷ niệm một thời mơ mộng và những yêu thương chất ngất… tay trong tay… vai tựa vai và môi run run trong những hạnh phúc ngập ngừng một thời đã biến mất, chợt mưa đâu sao nặng từng hạt ướt vai em trên phố… bàn tay trống trải không có những ngòn tay dài đan chặt mãi không buông… em như thể một chú chim sâu bé nhỏ lạc đàn khi qua cơn giông chiều vội vã.. những bước chân vô định và suy nghĩ mông lung lại đưa em về nơi ấy.. nơi anh thành người yêu cũ và những lời vụng dại làm đau nhau để mất nhau mãi mãi… trái đắng đâu lại trọn vẹn như chưa bao giờ từng mất đi…
Cơn mưa chiều nay lạ quá phải không anh… cơn mưa rửa trôi trong lòng em những nhức nhối, cơn mưa đưa em trở lại thực tại không anh, không thương yêu,.. không hờn dỗi…
Em lạc lại những hạt mưa nhỏ như  những bong bóng li ty có anh trong đó chợt vỡ ào hối hả trong những gọt nước mắt long lanh… em gọi chúng là những gọt nước mắt của lãng quên vì em biết đau rồi sẽ buông để trái trim mang thêm những vết xước

Tháng năm rồi đấy, người yêu cũ ạ.. kỷ niệm về nhau gửi lại miền lãng quên nghe anh…
Trái tim anh đã đặt được vào những bến đỗ bình yên hạnh phúc… trái tim em còn trôi nổi vô định với hình ảnh mờ ảo về anh, về cái gọi là lãng quên ấy… những em sẽ hạnh phúc phỉa không anh….
Tháng năm cũ của chúng ta đẹp và lãng quên đúng không người yêu cũ
Em gọi anh bằng hoài niệm nhé

Rớt nụ hôn dài trong chiều tháng năm xưa
Để nỗi nhớ vương hoài những ngày hiện tại
Nụ hoa phượng, và bàn tay người hái
Tặng tôi trong buổi chiều tháng năm xưa

Có một chiều tháng năm trời đổ mưa
Giọt bâng khuâng, giọt buồn giọt vỡ
Giọt thời gian khắc tên niềm hoài cổ
Một tình yêu, ngây ngô những năm xưa

Tôi hỏi người phượng hồng chín hay chưa
Để tháng năm cháy hoài trong thương nhớ
Bao năm rồi, mà sao tôi cứ ngỡ
Chuyện chúng mình, chuyện của những hôm qua

Tôi và người những giấc mơ quá xa
Chiều tháng năm xưa và những lần mưa đổ
Mùa thi ấy ngập ngừng trong trang vở
Chữ yêu thương chín đỏ cả mùa hoa

Người và tôi cũng lần lượt đi qua
Để tiếng ve cứ kêu hoài ồn ã
Tháng năm về rồi , tôi và người vội vã
Bước qua nhau bỏ lại cả mùa hoa

Tiếng yêu xưa, nức nở trong tim ta
Bởi hoàng hôn tháng năm tím trời nhớ
Bước chân buồn đi qua vùng trời cũ
Thấy nao lòng bởi những tiếng ve kêu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét