Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

Cho những ngày tháng sáu

Nhánh phượng hồng rụng đỏ đường đi
Anh dẫn em về nơi cơn mưa tháng sáu
Bất chợt đến đùa trên vai áo
Bất chợt đi ướt tóc em bên anh

Bàn tay ta đan chặt trong mộng lành
Giấc mơ êm đềm và từng bài ca ve hát
Bản nhạc yêu thương như chẳng thể nào phai nhạt
Bởi hạnh phúc ngập tràn của tháng sáu yêu thương

Tháng sáu nhành hoa rực cháy cuối đường
Anh đón em về xây gia đình hạnh phúc
Tháng sáu bên nhau bao giấc mơ thành thực
Tháng sáu nụ cười với những giấc mơ ngoan

Tháng tháng sáu của em là giấc mơ bên anh
Không còn những ngày dài chờ đợi
Không còn những không gian diệu vợi
Bởi tình yêu nào bền chặt mãi ngàn đời

Tháng sáu nữa lại đến, đến như mong đợi của hạnh phúc lứa đôi, chưa bao giờ tháng sáu trong tôi lại vui cả, bởi tháng sáu là những ngày chia tay đầy nước mắt của những năm lớp mười hai, tiếc nhớ của những điều gì đó có thể là một mối tình thơ không tên không tuổi, không một lời yêu trao gửi, nhưng vẫn đọng lại trong tim nhau những run run trong tim bởi những lạc nhịp của trái tim non trẻ, lần đàu tiên cảm nhận rung động, cảm giác mới lạ trong trái tim non, và những vất vả của những nỗi lo cho tương lai, cho kỳ thi cam go đánh dấu bước đi và những điểm mốc quan trọng nhất của cuộc đời, chia tay với thời trẻ con và chính thức được coi là người lớn, rồi phải chịu trách nhiệm với cuộc sống của chính mình... tháng sáu năm đó là những giọt nước mắt trong veo hồn nhiên của tiếc và lưu luyến tuổi học trò và những âu lo khiến tháng sáu nặng lề và đáng ghét đến kinh khủng...
Tháng sáu của những năm tháng đại học và những gắng gượng bươn trải của đứa sinh viên xa nhà với thời tiết đỏng đảnh và những vật lộn trong kỳ thi cuối, những căng thẳng của những đêm dài tháng sáu ôn thi với tiếng dế kêu và những bản tình ca của mưa, vẫn là cảm giác ghét tháng sáu,ghét và tiếc một điều gì đó, vừa tuột khỏi tầm tay, những ngày vật lộn trên giảng đường với nắng chói chang và tiếng ve, rồi cả những cơn mưa bất chợt ùa đến mối tốikhi trên giảng đường, những lần che ô chung với một ai đó giờ có lẽ cũng đã chẳng còn nhớ đến mình, duy chỉ còn mình thi thoảng vẫn còn nhớ đến như chút kỷ niệm đẹp đẽ thơ mộng rồi ghi lại trong  những trang blog... vẫn còn đọng lại một chút mặn của cơn mưa và những lần vô tình tay chạm tay để trái tim rộn ràng xao xuyến, của một điều gì đó mà người ta chưa kịp nói gì với mình đã vội vàng đi như cơn mưa ngày ấy, chỉ còn những kỷ niệm e ấp trong trái tim chỉ còn những điều chưa nói và mãi mãi người ấy không bao giờ nói làm tiếc nhớ của cho những ngày về sau, tiếc đến mỗi độ tháng sáu là những ngày hoa nở ngập tràn góc đường mình tự đặt là kỷ niệm, và cái nắng cũng tên kỷ niệm, cả những cơn mưa cũng tên kỷ niệm cũ úa mầu bao mưa nắng nhưng nguyên vẹn như  những bản tình ca âm điệu cứ lập lại hoài trong trái tim của mình... phải người ta nói những rung động đầu đời tưởng nhẹ nhành như cơn gió mà đá núi phải mòn và nhuộm mình trong những ưu tư , nhuộn trái tim vào đa cảm đa sầu,  nhuộn thời gian không gian vào kỷ niệm khắc sâu, chôn chặt khó quên...

Tháng sáu của những ngày đi làm, là tháng sáu của những lo toan công việc, của căn phòng với điều hoà mát lạnh thi thoảng làm mình quên đi cái nắng khắc nghiệt của mùa hè, và đôi khi mình cảm thấy nhớ thấy tiếc nắng tiếc mưa khi tháng sáu vừa đi mất, tháng sáu của những ngày đi làm đôi khi mình quên đi cả tiếng ve, quên đi những nhành hoa phượng cháy rực ngoài đường kia để cắm đầu vào công việc, và là tháng sáu của cố quên mối tình đầu tiên chính thức của mình, chia tay với người con trai đầu tiên  nói yêu thương với  mình và là người đầu tiên nắm tay mình thật chặt, chặt đến mức mình cảm nhận người ấy không thể buông tay mình ra, vậy mà chỉ một chút gió mưa vô tình bàn tay ấy cũng buông tay mình, buông như vô tình  và điều tất nhiên phải buông tay, bỡi lẽ người ấy không là định mệnh, không dành cho riêng mình mình, mình khóc thật nhiều, lần đầu tiên mình cảm nhận được đau khổ, lần đầu tiên mình cảm nhận được vỡ tim vì một người con trai và lần đầu tiên mình cảm nhận được mình mạnh mẽ giống như tháng sáu, giống như cái náng oi nồng tháng sáu, giống như cơn mưa giông.. tháng sáu... và mình nhận ra người ấy chỉ như cơn mưa ngang qua, mang một chút mầu sắc cho cuộc đời mình có lẽ giờ đây mình cũng đã quên người ấy, thôi không đau khổ vì người ấy, đóng giói tất cả những kỷ niệm về người ấy bỏ vào một góc kỷ niệm đã qua...

Và tháng sau này, mình không còn cảm giác ghét tháng sáu nữa, không còn cảm giác ghét nắng ghét mưa, bởi tháng sáu ngày có một bờ vai đủ lớn đủ êm che giúp mình khỏi mưa nắng, cũng không còn cảm giác tiếc nuối hay buồn như những tháng sáu đã qua, tháng sáu hôm nay là tháng sáu của hạnh phúc ngập tràn, của những yêu thương như con sóng lang thang tìm về được bến bờ bình yên, và tháng sáu của anh...
Anh bước đến bên đời mình thật nhẹ, thật êm, như nắng dịu dàng tan chẩy tất cả những mảnh băng trong con tim của mình, anh đến và bỏ đi lớp vỏ lạnh lùng hờ hững của mình bằng con tim tràn ngập yêu thương, tình yêu anh dành cho mình như một dòng suối mát lành, tự động chẩy vào từng ngõ ngách của trái tim mình mang lại ấp áp và hạnh phúc, mình từng ngỡ mình không thể yêu thêm bất cứ một ai khác, nhưng anh đến đã làm thay đổi điều đó, anh dậy mình cách yêu, anh dậy mình cách sống trong tình yêu và dậy mình cách yêu anh như anh yêu mình vậy... lần đầu tiên trong cuộc đời tháng sáu là những nụ cười mỗi sớm thức dậy với từng tin nhắn yêu thương, là những buổi trưa với sự quan tâm dịu dàng hay những buổi tối tay trong tay và những nụ hôn ngọt ngào.. và tháng sáu này anh sẽ đón mình về nhà anh ... tháng sáu này, mình chính thức bỏ nhà theo anh... dẫu rằng khó khăn sóng gió

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét