Là một kẻ thích lang thang trên các diễn dàn, để đọc và chia sẻ, tôi cũng tìm được rất nhiều người bạn đa dạng làm cho cuộc sống của tôi thêm phần thú vị, nhưng người mà tôi có thể rung động tuyệt nhiên vẫn còn đang ở đâu đó
Một lần như mọi khi tôi lang thang online và biết được một web kết bạn, trong đó là cả ngàn những ID của những kẻ giống mình, côn đơn chưa may mắn được thần tình yêu gõ cửa, cô cũng lập một ID trong đó với cái tên: trangcodoc...thay vì giới thiệu bản thân mình Tôi chỉ điền vẽn vẹn mấy câu thơ
Tôi đi tìm một nửa của tôi
Một nửa ấy mang hình hài trong gió
Mầu tình yêu, tôi chờ người phu nọ
Cho con thuyền tôi đến bến bình an
và trong mục người bạn mong muốn gặp tôi đăng những câu thơ
Người có tìm tôi, như tôi vẫn tin
Có nhầm lẫn đôi lần như tôi vẫn thế
Tôi tìm ngươi trong mong manh trời bể
Người tìm tôi, như thế có mệt không??
Thay vì nói về nghề nghiệp thật tôi chỉ điền đơn giản Writer....như bản chất vốn có của tôi, tôi không phải là văn, không phải là thơ, nhưng tôi là một bogger và tôi thích viết, viết về những cảm xúc những sự kiện xung quanh mình như một cách để giãi bầy tâm sự....
Quả đúng như tên trangcodoc... cô đơn ngay cả giữa ngân hà bao la đông vui của những vì sao, ... cái id trangcodoc cả một tháng trời không hề có bạn ghé chơi, và dần dần tôi cũng quên đi cái ID trên mục kết bạn ấy.. tôi xoay trong những vòng quyay của công việc bộn bề, và hàng đêm tôi ngồi viết blog giao lưu với bạn bè, thi thoảng làm một vài bài thơ tưởng nhớ và gặm nhấm lại những kỷ niệm tình yêu lãng mạn ít ỏi một lần đã đi qua.. để thấy được trái tim mình đơn giản vẫn còn có cảm giác đang sống và trái tim vẫn còn biết đau đớn rung động...
Rồi một ngày bất ngờ tôi nhận được một email gửi đến từ một người có cái tên rất đơn giản .... ghé thăm với một bài thơ rất dễ thương
Trăng là trăng muôn đời vẫn sáng
Hà cớ gì phải đổ lệ qua sông
Em là trăng sao không thấy mầu hông
Mầu tình yêu trong cầu vồng rực cháy
Bên sông vắng những ngày trăng không tới
Sông buồn trôi, những con nước chơi vơi
Trăng xa quá, để rồi một lần soi bóng
Trăm năm in hằn mãi mãi trong sông
Hope be your friend and hope you happy....
And look forward your replies...
Bất ngờ và bàng hoàng trước những dòng thơ, trái tim tôi trước kia như con thuyền trên dòng sông không có sóng, cứ in lặng mà không trôi đi như kẻ mắc cạn chợt một con sóng đủ để dịu êm làm con thuyền tôi chòng chành, cảm giác không cô độc, cảm giác có người cần mình...
Cảm giác ngọt lạ chỉ qua một bài thơ vu vơ của một cái ID trong hàng triệu hàng vạn ID như thế có phải tình cờ chăng...suy nghĩ đắn đo tôi reply lại mail đó
Trăng sáng thì sáng đấy thôi
Ai biết chăng cũng rất chơi vơi
Phía cuối trời tây ai đi ngủ
Để đêm dài trăng nếm trải đơn côi
Bước độc hành muôn trượng vạn đời
Hao gầy ai biết khi tròn khi khuyết
Chi vơi đầy trăng ôm một nỗi buồn thảm thiết
Để ánh sáng rơi, soi rõ bóng trăng tôi
Người ta xa tít tắt mù khơi
Ngay tên ngay tuổi tôi còn chưa biết tới
Trăng đấy thôi, củng mỏn mòn vời vợi
chờ một người đến ánh lệ tuôn rơi......
Thanks for your email that i think neverever come...
Thanks for the one who care for my id...
Hope you peaceful and don't be anlone anynore........
Vậy đấy tôi ghi nhật ký hôm nay... có một vầng sáng lạc bước vào con đường của tôi, một ánh sáng nhỏ nhoi thôi nhưng cũng khiến cho niềm vui đong đầy... và tôi đâu biết rằng câu chuyện trangcodoc và những bài thơ còn tiếp tục với những ảo mộng sau này.... tôi chờ đến ngày mai... và ngày hôm nay .. anh đã tới
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét